Ở phố nọ, có anh chàng Núi đẹp trai, học giỏi
và nghề nghiệp ổn định. Núi còn là một người sống tiết kiệm, giản dị, một phẩm
chất tiêu biểu trong thời kỳ kinh tế đang khó khăn.
Hàng tháng, nhận lương về Núi đều mang tiền gửi
tài khoản, nếu cảm thấy đủ là Núi đem mua vàng, mẹ hỏi thì Núi bảo dành tiền lấy
vợ. Mẹ Núi hài lòng lắm. Câu chuyện Núi tiết kiệm lương mua vàng để lấy vợ râm
ran khắp thành phố. Nhiều cô gái thần tượng Núi, coi Núi là một người đàn ông
lý tưởng của đời mình, nếu được sở hữu chắc chắn họ sẽ có một cuộc sống đầy đủ
và sung túc.
Núi đã đến tuổi lấy vợ nhưng mãi vẫn chưa thấy
dẫn bạn gái về nhà. Mẹ hỏi lúc nào Núi cũng trả lời: “Con gái theo con có mà đầy,
con chưa thích thôi”
10 năm đi bộ đội về, Thủy thấy thằng bạn mình vẫn
phòng không. Bạn thân của mình lại đẹp trai mà chưa có mối tình vắt vai, Thủy mới
sinh nghi. Chỉ huy một đơn vị Thủy đã từng thấy hiện tượng chiến sĩ của mình có
biểu hiện “ái nam, ái nữ”, điều này nói ra sớm thì có thể khắc phục tâm lý dần
dần, để lâu thì thật là nguy...
Một hôm, Thủy mời Núi đi uống cà phê. Đến quán
đã có hai cô bạn của Thủy ngồi đợi từ bao giờ. Hai cô bạn xinh đẹp, ăn nói có
duyên làm cuộc nói chuyện rôm rả. Thủy giả bộ nghe điện thoại thì vẫn thấy Núi
say sưa nói chuyện với hai bạn...
Trên đường về, Thủy thắc mắc:
- Ông “chém gió” cũng tốt đấy, thế mà sao chưa
có bạn gái ?
Trầm ngâm hồi lâu, Núi thở
dài:
- Thú thực với ông, tôi cũng thích con gái lắm
chứ, nhưng tán gái tốn kém quá, mỗi lần đi uống cà phê lại mất cả mớ tiền.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét