Hà xinh nhất khoa Ngữ văn, ai cũng biết điều này. Thế mà đến năm cuối đại
học cô vẫn chưa có người yêu. Hà quyết tâm chưa yêu ai cho đến khi ra trường.
Lý do này của Hà cũng chưa hẳn thuyết phục, đám bạn ở ký túc xá đều quả quyết
rằng Hà rất khó chiều, anh chàng nào theo tán tỉnh Hà một thời gian đều không
thể chịu nổi kiểu “đỏng đảnh” và hay giận hờn vu vơ. Cô thường tâm sự: “Chàng
của tớ sau này phải là người rất ga lăng tớ mới yêu”
Sơn gặp Hà ở một buổi dạ hội. Sơn yêu Hà bao nhiêu thì cô lại ghét anh
bấy nhiêu. Cuối tuần rảnh rỗi công việc anh đều đến thăm cô. Vui nhất là các cô
cùng phòng vừa được ăn kẹo bánh, vừa được nghe anh chàng “ngô ngố”, chân thành
đàn hát, nói chuyện rôm rả.
Có lần Sơn vừa đến, Hà đã thẳng
thừng:
- Tôi không thích gặp anh.
- Anh đến chỉ muốn được nhìn thấy em.
- Anh quê mùa lắm !
Như bị dội gáo nước lạnh, cay cú, Sơn bỏ về.
Một thời gian sau, Sơn trở lại. Anh đầu tư quần áo, giày dép bóng bẩy,
đổi mới phong cách để dễ bề gặp nàng. Tránh mặt mãi Hà cũng đành gặp anh vì sức
ép của đám bạn. Gặp rồi nhưng cô lại bày trò, mục đích để anh bẽ mặt mà bỏ
cuộc. Buổi ăn trưa tuần nào đi cùng anh, Hà đều gọi một đám bạn lâu la đến để
ăn uống, rồi đi hát hò... Không những Sơn không bỏ cuộc mà anh còn đi lại nhiều
hơn. Những khoản tiền chi trả cho các cuộc vui, anh đều thanh toán đầy đủ với
tâm trạng vô tư và thoải mái. Nhờ những cuộc gặp gỡ mà phần nào Hà phát hiện ra
bao nhiêu đức tính tốt đẹp ở anh chàng này.
Mưa dầm thấm lâu, Hà bắt đầu có cảm tình, rồi nhận lời yêu Sơn. Bao nhiêu
câu chuyện tốt đẹp các bạn trong phòng Hà bàn luận, đều có Sơn trong đó. Nhiều
lúc Hà vẫn lặp lại “bài cũ”, giận hờn vu vơ để được chiều chuộng. Sơn luôn là
người chủ động để Hà thấy ấm lòng. Những bông hoa thơm ngát, những chiếc váy
xinh xắn kèm theo lời yêu thương, mọi sự giận hờn của đều Hà tan biến. Điều đó,
càng làm cô cảm thấy tự hào về anh chàng người yêu ga lăng, phóng khoáng mà tài
hoa.
Hà ra trường, có việc làm. Họ cưới nhau trong niềm vui rạng ngời của gia
đình và bạn bè. Một câu chuyện tình yêu có cái kết thật đẹp.
***
Ngày đầu tiên về làm vợ, Hà được Sơn
tặng cho một món quà. Đã nhiều lần nhận quà nhưng cô vẫn cảm thấy ấm áp bởi sự
quan tâm đó. Cô nhẹ nhàng mở quà được gói gém rất cẩn thận. Một quyển vở sạch
sẽ, trang đầu ghi “Gửi tặng người vợ yêu quý”.
Ôm cô vào lòng Sơn nói:
- Anh nghèo lắm, em có chịu khổ được
không ?
- Em chịu hết, miễn là anh yêu em.
Sơn chậm rãi:
- Quyển vở anh đã ghi đầy đủ, chi tiết
những lần đi chơi cùng anh, em mời các bạn đi ăn uống, hát hò, những món quà
anh tặng em mỗi khi em hờn dỗi. Bây giờ anh đang nợ người ta nhiều lắm, vợ
chồng mình cùng nhau trả nợ em nhé !
Lật từng trang vở, Hà nấc lên những
tiếng nghẹn ngào ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét